Giaosucan's blog - Chia sẻ kiến thức theo cách bá đạo

Ticker

20/recent/ticker-posts

10 Bài học từ Tam Quốc

 Bài học từ Tam Quốc



Bài học thứ 1: Xử tệ với nhân viên


8 bài học xương máu rút ra từ Tam Quốc Diễn Nghĩa, người có chí muốn "hốt bạc" tuyệt đối đừng bỏ qua - Ảnh 4.
Trương Phi gắn liền hình ảnh võ tướng tính nóng như lửa, bản chất thật thà, suy nghĩ đơn giản. Trương Phi được Lưu Bị giao cho giữ Từ Châu, nhắc nhở kĩ lưỡng là không được rượu chè. Tuy nhiên, Trương Phi không nghe lời, ép Tào Báo uống rượu, đánh đập thanh niên, là ku akay quá làm phản, hợp với Lã Bố cướp luôn Từ Châu.
Tưởng thế là chừa, sau vụ Quan Vũ mất Kinh Châu, bỏ mang, Trương Phi đau buồn ham rượu đánh đập tướng sĩ , cuối cùng bị Phạm Cương, Trương Đạt chém đầu.
Bài học rút ra làm sếp mà đối xử với nhân viên như dog, suốt ngày đè nén áp bức, chắc chắn sẽ phải chịu hậu quả, nhẹ thì bị nói xấu sau lưng, nhẹ thì lính tráng bỏ việc hàng loạt, để lại sếp một mình
Bài học thứ 2: Cá sấu
Bàng Thống được mệnh danh là phượng sồ, bậc kì tái cái thế, một tội quả interface không được ngon cho lắm, người mày rậm, mũi gồ, mặt đen, râu ngắn, hình dung xấu xí, cho nên gửi CV đi đâu cũng không được nhận, Tôn Quyền thì chê, sang Lưu Bị cũng ko ưng trym lắm nên cho làm chức huyện lệnh nhỏ nhỏ
Bài học rút ra: Mặt mày xấu quá dễ gây ác cảm, ảnh hưởng đến khả năng xin việc. Phỏng vấn ứng viên gặp em cá sấu quá thì cũng khó mà ưng trym được. Cứ nghĩ một lần lên công ty, làm việc với một em có quả răng ăn đu đủ không cần thìa là thấy tụt mood rồi. Mà quả thật như vậy, có một số vị trí đặc thù như BA, Customer care là yêu cầu mặt mũi ưa nhìn, body sexy mới duyệt qua vòng gửi xe.

Bài học thứ 3: Học hành lý thuyết suông

Mã Tốc thì có quá nhiều bài viết rồi, không cần nói nhiều. Nhiều thanh niên học hành chứng chỉ một đống mà làm việc như thằng ngáo đá, đầu óc ngáo ngơ, rỗng tuếch, toàn lý thuyết suông cuối cùng không có value gì cho team. Tất nhiên là manager như Khổng Minh thì đành phải gạt lệ chém Mã Tốc thôi

Bài học thứ 4: Nói xấu sếp

Dương Tu thì vừa nói ở bài trước, , làm nhân viên mà cứ thích tỏ ra khôn hơn sếp, chửi sếp bô bô trước bàn dân thiên hạ theo kiểu, ông PM nọ, lão BUL chả có trình độ éo gì, éo xứng đáng làm sếp. Kết cục là sẽ được cho vào lò

Bài học thứ 5: Hám giai đẹp

Đại Kiểu, Tiểu Kiều là 2 mỹ nhân tuyệt sắc ở Giang Đông, Đại Kiều lấy Tôn Sách, Tiểu Kiểu lấy Chu Du, toàn những trang đẹp trai tuấn kiệt, vừa giàu vừa có tài. Nhưng cuối cùng Tôn Sách bị bộ hạ của Hoàng Tổ phục giết chết, Chu Du thì bị Khổng Minh lừa, khích đểu rồi cuối cùng cũng ộc máu mà chết. Để lại 2 nàng Kiều phây phây phải sống cảnh góa bụa suốt đời.
Bài học rút ra, lấy đại gia nhà giàu đẹp trai cũng chưa chắc là ở với nhau đến cả đời,

Bài học thứ 6: Kinh nghiệm thực chiến

Hoàng Trung là một trong ngũ hổ tướng của nhà Thục, tuổi đã 70 nhưng khí lực vẫn dồi dào, giương được cung 3 tạ, trong trận chiến núi Định Quân, ông đã lập công chém Hạ Hầu Uyên. Đầy mới nói rằng, tuổi tác nhân viên cũng không phải quá quan trọng, key core là sự nhiệt huyết, tinh thần làm việc vẫn dồi dào là được.

Bài học thứ 7: Nhảy việc lắm

Lã Bố là chiến thần đệ nhất Tam Quốc, có thể nói là nhân viên công ty nào cũng muốn, nhưng lại là kẻ phản trắc, tham lam, lại nhẩy việc liên tục. Còn tệ hơn là đã nhẩy việc lại còn quay ra đạp đổ công ty cũ của mình, cái này đã có bài viết riêng. Tất nhiên CV nhẩy việc lắm lại nhiều phốt như vậy thì giỏi mất cũng không sếp nào muốn nhận, cuối cùng anh Tháo phải đem chém cho chừa hậu họa

Bài học thứ 7: Để rơi nhân tài vào tay đối thủ

Từ Thứ trước là mưu sĩ của Lưu Bị, là một quân sư có tài thao lược, am hiểu binh pháp, lập nhiều công lao cho Lưu Bị. Sau đó bị Tào Tháo dùng mưu lừa Từ Thứ về với Ngụy, Từ khi sang Tào, Từ Thứ không đóng góp gì đáng kể cho họ Tào, chỉ được phong chức quan nhỏ, nhìn chung là vị trí vô thưởng vô phạt chả có value gì, chủ yếu làm công việc kiểu như thư ký log meeting request. Tào Tháo họp hành nghị sự thì luôn có mặt những cũng chỉ ngồi lót dép hóng, không đóng góp idea gì. Sau đó thì chết già ở Ngụy
Câu chuyện Tào Tháo mời Từ Thứ cho ta thấy: Trong cuộc cạnh tranh khốc liệt tìm nhân tài, có thể không từ một thủ đoạn nào cả. Cho dù mời người đó đến công ty ăn lương không, chẳng phải làm gì cả, còn hơn là để anh ta làm việc cho đối thủ, ảnh hưởng đến tiền đồ của công ty mình.

Bài học thứ 8: Tôn trọng người tài

8 bài học xương máu rút ra từ Tam Quốc Diễn Nghĩa, người có chí muốn "hốt bạc" tuyệt đối đừng bỏ qua - Ảnh 2.
Gia Cát Lượng biệt danh là Phục Long, vạn đại quân sư trong Tam Quốc, danh tiếng lẫy lừng, khiến Lưu Bị phải 3 lần hạ cố lều tranh để mời, offer lương cao, làm chức quan to mà vẫn không chịu.
Đấy cho thấy là kĩ năng xây dựng thương hiệu bản thân rất quan trọng, có chuyên môn, CV đẹp, thì tự khắc HR các công ty sẽ chào mời, đâu cần phải đi rải CV . Tôi có thằng ku đệ làm DevOps mà 2 công ty phải tuyển theo kiểu đấu giá, ông nào trả lương cao hơn thì nhận offer, kết cục thì công ty kia thắng thầu vơi giá tầm 3k$/tháng + 1 con Mac Book. Tóm lại nếu đã giỏi thì không lo đói
Tam cố thảo lưu cũng là điển tích cho thấy việc trọng dụng nhân tài quan trọng thế nào, thể hiện sự nhẫn nại, cái tầm của Lư Bị, sẵn sàng bỏ qua cái tôi của cá nhân, tìm kiếm người giỏi để họ chỉ cho mình là nên làm như thế nào

Bài học thứ 9: Biết chọn sếp

Triệu Tử Long là mãnh tướng Tam Quốc, lại có tấm lòng trung nghĩa, là hổ uy tướng quân. Trước đó, ông đi theo Công Tôn Toản, cũng có một vài công trạng nhưng ko nổi bật lắm, ô than với Lưu Bị rằng " Theo anh Toản tưởng ngon, hóa ra chỉ 1 tuồng Viên Thiệu", nhưng sau khi về với Lưu Bị thì lập nên nhiều chiến công hiển hách, một ngựa cứu chúa, dẫn quân vào Tây Xuyên diệt Lưu Chương. Đấy là nhân viên giỏi phải biết tìm sếp biết dụng quân, để phát huy hết năng lực của mình, không là lụt hết nghề
Ngược lại anh Long là a Cung, chê Tào Tháo gian xảo mà bỏ theo Lã Bố, hiến nhiều kế hay mà Bố không nghe, kết cục Tháo diệt Lã Bố, Cung bị chém đầu. Tài năng uổng phí

Bài học thứ 10: Tinh thần tập thể

Trước trận Xích Bích, Nguỵ là quốc gia có thực lực mạnh nhất trong 3 nước và Tào Tháo đang dẫn quân bình định phương Nam với số lượng áp đảo. Trước tình thế đó, Thục nhận ra bản thân quá yếu để có thể chiến đấu một mình. Trong khi đó, Đông Ngô lại là quốc gia sở hữu vị trí then chốt, vì họ vốn quen thuộc với thủy chiến. Thế nên, để đẩy lùi Ngụy, Gia Cát Lượng, bằng tài ngoại giao của mình, đã thuyết phục Đông Ngô liên minh để kháng quân Tào.
Cái này cũng giống như muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì đi cùng nhau, nếu ông nào cũng lo cho cá nhân mình kiếm tiền cho đẫy mồm, rồi bỏ mặc bạn bè đồng nghiệp ngồi vật lộn dự án, rồi thì đến lúc bị dẹp tiệm, nồi cơm bị bể thì cái nịt cũng chẳng còn
8 bài học xương máu rút ra từ Tam Quốc Diễn Nghĩa, người có chí muốn "hốt bạc" tuyệt đối đừng bỏ qua - Ảnh 3.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét