Giaosucan's blog - Chia sẻ kiến thức theo cách bá đạo

Ticker

20/recent/ticker-posts

Thích thể hiện


Trong Tam Quốc, Dương Tu vốn là người có tài, xuất thân cao môn sĩ tộc lại có tiếng học rộng hiểu sâu, ông từ vị Hiếu liêm (孝廉) dần dần làm đến chức Chủ bộ (主簿), là thủ hạ dưới trướng Tào Tháo khi ấy đang là [Thừa tướng], ví trí này cũng tương đương chức trợ lý giám đốc ngày nay. Tóm lại cũng là nhân vật có số má trong tập đoàn Tào Ngụy
Tuy tài giỏi như vậy nhưng thanh niên này lại hay có cái trò thích thể hiện tỏ ra giỏi hơn sếp bằng mấy chiêu khôn vặt

Tào Tháo sau khi đi thăm vườn cảnh của phủ mới được xây, lấy bút viết lên cổng chữ “hoạt” 活, Dương Tu trông thấy bèn sai thợ phá cái cổng để làm nhỏ hơn. Có người hỏi thì Dương Tu mới nói là làm theo lệnh Tháo, rồi chỉ ra chữ “hoạt” 活 mà Tào Tháo viết nằm trong chữ “môn” 門 thì thành ra chữ “khoát” 闊, có thể hiểu ra là “rộng quá”, nên cho phá đi làm lại. Tào Tháo ngoài mặt hài lòng nhưng lại rất không vui vì bị Dương Tu đọc được suy nghĩ của mình.
Lần khác, có lần Tào Tháo được tặng một hộp bánh, trên hộp bánh có đề “nhất hộp tô” 一合酥 (“một hộp bánh”). Dương Tu nhìn thấy liền đem đi chia hết, khi Tào Tháo về hỏi thì giải thích theo lối chiết tự chữ Hán rằng chính chữ “nhất hộp tô” đó có thể hiểu là “nhất nhân nhất khẩu tô” 一人一口酥 (“mỗi người một bánh”).
Có lần, Táo Tháo đọc được một đoạn văn của Thái Ung, Dương Tu xem xong đoán được ngay ẩn ý bên trong. Còn Tháo thì phải đi 30 dặm mới đoán ra được ý. Kết quả là tướng sĩ đều khen anh Tu thông minh, nhanh trí hơn sếp, làm Tào Tháo mất mặt, xấu hổ không có lỗ nẻ mà chui
Tào Tháo 3 lần bị đọc vị thì akay lắm, nhưng bề ngoài thì vẫn tỏ vẻ khen ngợi kiểu “à thằng này khá, rồi mày sẽ chết với ông”. Còn thánh Dương Tu cậy tài cứ tưởng thế là hay, đi đâu cũng bô bô, nói hết suy nghĩ của sếp cho bàn dân thiên hạ. Cụ Tháo thì tính vốn đa nghi, lại bị thằng đệ lúc nào cũng đi guốc trong bụng, nên ghét sẵn muốn trảm rồi mà chưa có cớ
Ông Tu thì vẫn ngu mà thích thể hiện, còn can thiệt vào chuyện gia đình Tào Tháo. Chả là Tháo đang xem xét nên chọn Tào Phi hay Tào Thực kế ngôi vị của mình, Dương Tu đã viết sẵn một dạng bổ đề câu hỏi cho Tào Thực thuộc trước, lúc Tháo phỏng vấn thì cứ đêm ra trả lời. Sau này có kẻ trộm dc bộ đề nộp Tào Tháo, Tháo nổi giận lôi đình “Sao thằng này dám gian dối thế”
Rồi cái gì đến cũng đến, Tào Tháo đánh nhau với Lưu Bị ở Hán Trung, nhưng đánh thua mấy trận đành phải cắm trại cố thủ. Thời gian trôi qua, không thay đổi được tình hình chiến trường đâm ra chán chường, có ý muốn rút nhưng lại ngại xấu hổ trước ba quân, quần thần. Buổi tối, tướng Hạ Hầu Đôn vào trướng xin khẩu lệnh ban đêm cho doanh trại, Tào Tháo ngần ngừ một lúc rồi nói: “Kê lặc” (gân gà). Hạ Hầu Đôn thấy khẩu lệnh này lạ lùng quá bèn thắc mắc đem hỏi Dương Tu.

Dương Tu cười lớn rồi bảo Hạ Hầu Đôn chuẩn bị gói ghém đồ đạc, kẻo nội trong 3 ngày nữa Tào Tháo sẽ hạ lệnh rút quân. Dương Tu giải thích rằng khẩu lệnh “gân gà” nói lên tâm trạng của Tào Tháo, vừa muốn rút quân, vừa không muốn bỏ như gân gà, ăn thì không có thịt, bỏ đi thì thấy tiếc. Quả nhiên, Tào Tháo ra lệnh hồi kinh. Việc Dương Tu đoán được ý đến tai Tào Tháo, khiến Tào Tháo rất tức giận bảo thằng này dám làm loạn lòng quân rồi lấy cớ đó đem ra chém luôn.
Cái ngu của Dương Tu là cậy mình có tài, mà toàn là tài loi, khôn vặt, toàn những chuyện lặt vặt, không hề có ích gì đến công ty, lại còn đi bô bô khắp nơi, không biết giữ mồm miệng. Nhân viên mà không biết giữ thể diện cho sếp, nói xấu, tỏ ra giỏi hơn lãnh đạo, kết cục làm bị trảm. Nghe đâu ngày nay có thanh niên thủ khoa FU, cũng giống như anh Tu, cậy có CV thủ khoa không coi PM ra gì, kết quả là bị đuổi việc, lại còn được vào blacklist của HR. Tương lai thì xcmnd rồi.
Thế mới nói, ếch chết tại miệng, cái gì cần nói thì nói, và nói đúng chỗ. Tóm lại hơn nhau ở cái mồm
Ngược lại với Dương Tu là cụ Tư Mã Ý, cao thủ thực sự, giỏi mà lại tỏ ra ngu ngu. Thời Tào Tháo, cụ chơi chiêu ốm đau bệnh tật để không ra làm quan cho Tháo, vì biết chắc với thói đa nghi của Tháo, sớm muộn gì cũng bị thịt. Rình cho Tháo chết mà đi làm cho Ngụy, nắm binh quyền. Tư Mã Ý là đối thủ thực sự của Khổng Minh, 6 lần GCL ra Kỳ Sơn đánh Ngụy, gặp anh Ý là y như rằng tắt điện đi về. Thậm chí bị GCL kích đểu bằng gửi cho quần áo đàn bà cho mặc mà vẫn nhơn nhơn, không hề tức giận mà mắc mưu.
Sau này, Tư Mã Ý vẫn dùng chiêu ốm đau bệnh tật lừa Tào Sảng mà phát động binh biến, chiếm hết binh quyền, thôn tính nhà Ngụy thống nhất thiên hạ
Đấy, không sợ những thanh niên ruột để ngoài da, giỏi dốt đều show up, sợ nhất mấy thánh thâm trầm, trông có vẻ hiền lành, ngu ngu như thọc dao sau lưng lúc nào ko biết.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét