Giaosucan's blog - Chia sẻ kiến thức theo cách bá đạo

Ticker

20/recent/ticker-posts

Tôi đã từ chối mức lương 100T vì đam mê

Hôm nay, tình cờ, tôi đọc được một lời tâm sự của 1 bạn sinh viên trên vnexpress. Trời ơi, đọc xong, tôi như tìm lại được chính mình. Tôi nhớ tôi của một ngày xưa rất xưa, cái thủa ban đầu lưu luyến ấy. Và tôi của ngày xưa ấy đã đi đâu mất rồi….

Hà Nội, một chiều thu hơn 10 năm về trước. Đó là một buổi chiều gió muộn, ánh nắng nhạt e ấp và dịu dàng như người con gái Hà Nội, trời xanh và cao vời vợi. Một chàng thanh niên mảnh khảnh, đeo cặp kính cận, tay xách chiếc cặp hồ sơ đang lững thững bước đi trên con đường xào xạc lá vàng rơi.


Image result for con đường hà nội lá vàng
Vậy là 5 năm đại học đã qua đi, chàng sinh viên đại học Bách Khoa HN năm nào nay đã tốt nghiệp với tấm bằng kĩ sư công nghệ thông tin loại ưu. Và cũng như bao thanh niên khác, chàng xách hồ sơ đi xin việc...
Tự tin vào năng lực bản thân, ngoại ngữ, kiến thức cùng 1 bảng điểm xuất sắc, chàng nộp hồ sơ vào 1 công ty nước ngoài danh tiếng...
Chúc mừng bạn, bạn đã xuất sắc vượt qua vòng phỏng vấn của công ty chúng tôi. Chúng tôi offer bạn mức lương 50 triệu đồng, bạn sẽ được 14 tháng lương, cùng nhiều chế độ đãi ngộ khác như bảo hiểm y tế, du lịch….
Ồ mức lương 50 triệu đồng cũng cao đấy nhỉ, Hà Nội thời đấy ăn bát phở có 10 nghìn thôi mà. Với 1 cậu sinh viên mới ra trường như mình, không có kinh nghiệm, quan hệ gì mà được mức lương đấy thì đúng là hiếm.
Nhưng không được, mình muốn làm việc trong môi trường thật sự chuyên nghiệp, phải được cháy hết mình vì đam mê, phải làm những công việc to lớn, thay đổi thế giới, phải ước mơ lớn, có ai đánh thuế những ước mơ đâu
muốn làm việc trong môi trường chuyên nghiệp
Thế là tôi từ chối khéo léo offer letter của công ty ấy, vì cảm thấy môi trường đấy chưa thể thỏa mãn niềm đam mê của mình.
Vậy là tôi đã ra đi….

Hà Nội mùa đông năm 2008…

Nhắc đến mùa đông Hà Nội, chắc hẳn bạn sẽ nghĩ đến cái lạnh cắt da cắt thịt của gió mùa đông bắc, nhớ đến những con đường tắc cứng người xe dưới cơn mưa rét, nhớ đến bầu trời âm u xám xịt đầy uể oải. Nhưng cái lạnh mùa đông Hà Nội đã bị ngọn lửa đam mê cháy bỏng trong tôi xua tan. Mình phải làm một cái gì đó to lớn, phải làm cho nền công nghệ IT Việt Nam phát triển ngang tầm với 5 châu, bốn biển.
Tôi tìm đến một tập đoàn IT nước ngoài hàng đầu thế giới, có thể nói là niềm mơ ước của tất cả kĩ sư công nghệ thông tin thời đó. 7 lần phỏng vấn gắt gao, từ làm bài test lập trình, khả năng ngoại ngữ đến kĩ năng presentation, tôi đều xuất sắc vượt qua. Nghe nói trong hơn 1000 ứng viên, tôi là người duy nhất được lựa chọn
“Chúng tôi offer bạn mức lương 10,000 USD cùng rất nhiều benefit hấp dẫn khác”.
USD hồi đó có 15,000 đồng, tức là 150T/tháng. Một mức lương đúng là trong mơ. Chỉ cần kí vào offer letter, tôi sẽ trở thành 1 kĩ sư làm việc cho 1 công ty top thế giới. Tôi có nên nhận mức lương này không??
Nhưng một lần nữa, tôi đã không kí. Tôi muốn làm việc vì niềm đa mê khoa học công nghệ, cống hiến vì khoa học nước nhà, không phải là vì tiền, tất cả đối với tôi là đam mê.
Sau tất cả, tôi đã chọn FSoft với mức lương 10T, nơi tôi có thể cháy hết mình, có thể tỏa sáng. Tiền không phải là tất cả, thứ tôi cần là niềm đam mê...
Image result for em muốn làm việc vì đam mê


Tỉnh dậy đê, sáng bảnh mắt ra rồi còn mê mê cái gì



Tiếng con vợ già gào lên từ trong nhà…
“Đàn ông đàn ang giề mà đi làm lương ba cọc ba đồng, không nuôi nổi vợ con, lại còn suốt ngày bia rượu, gái gú. Thử hỏi từ ngày anh đi làm Fsoft, anh lo được gì cho cái nhà này. Anh xem nhà mà không có tôi thì thành ra cái gì, lanh tanh bành từ lâu rồi, đi nấu cơm rửa bát quét nhà đi. Anh đam mê còn tôi thì sắp hôn mê rồi đấy”
Tôi giật mình tỉnh dậy. Ôi dek, hóa ra là mình nằm mơ. Một giấc mơ đẹp vcd.
Tôi vào phòng tắm, nhìn cái chậu đựng đầy quần áo. Lòng thầm nghĩ

Đăng nhận xét

1 Nhận xét