Cao Chí Vĩ là trưởng nhóm developer của một tập đoàn X. Anh đã có 10 năm cống hiến ở đây. Với vị trí Solution Architect, giỏi chuyên môn lại nhiều kinh nghiệm, nên anh có thu nhập trăm củ, lương cao lộc hậu, nhiều đãi ngộ tốt. Đã tinh tế lại còn có kinh tế, anh là mơ ước của nhiều chị em. Anh cho con học trường Quốc tế 1 năm 200K tệ, vay ngân hàng để mua nhà to đẹp ở ngay trung tâm Thượng Hải, vợ ở nhà nội trợ cơm nước khỏi cần đi làm, chỉ cần tối tối chiều anh tí là được
Gánh trọng trách leader, nên một mình anh gánh cả team, đệ làm task chậm không xong, anh nhận trách nhiệm về mình và cover task hộ. Vừa làm việc, anh vừa dìu dắt training cho mấy thằng đệ nên người, hướng dẫn từng li từng tí, nên lính tráng theo anh không thành cao thủ thì cũng thành phịch thủ, đứa nào cũng nên người cả
Nhóm của a đã phát triển phần mềm quản lý nhân sự, nghiên cứu thuật toán phân tích tối ưu hóa chi phí quản lý con người, rất hiệu quả giúp công ty tiết kiệm đc nhiều chi phí
Rồi một ngày BOD gọi anh vào phòng họp
Hôm nay là tròn 10 năm là là Xxxxer, công ty tặng cậu cái vali, xách lên và đi đi
Vĩ nổi đóa, cầm cái ghế ném vào cửa kính vỡ cái choang
Tôi gắn bó với F 10 năm trời, ngày nào cũng OT làm việc 12 ~ 16 tiếng, chạy dead line, deliver dự án, đem lại benefit cho công ty, ăn uống kham khổ đến nỗi bị tiểu đường, mà các người đuổi tôi như ném túi rác vậy
Nhưng anh già rồi, U50 rồi, còn mấy thằng đệ do anh dìu dắt nay chúng nó đã trưởng thành, trẻ khỏe giá lại rẻ. Phần mềm đã hoàn thành, chỉ cần maintaince, tài liệu dự án anh viết chi tiết trên wiki, lính tráng đọc và làm theo được. Nuôi anh lương trăm củ thì công ty lỗ triền miên, cũng muốn cho anh xuống Pool, nhưng Package của anh cao quá, bên đó không nhận. Chính cái hệ thống quản lý nhân sự do anh phát triển đã highlight anh là vị trí tốn kém nhất. Chúng ta phải tôn trọng thuật toán, anh rất tốt nhưng chúng tôi rất tiếc, thôi anh nghỉ không lương đi
Ronando ngày xưa là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, là tay săn bàn. Nhưng giờ già cả lại thành anh 7 tạ, nên ai rồi cũng có thời, thời anh hết rồi. Giờ là đến lúc em lên thay anh. Thằng đệ ruột xun xoe cười đểu
Chí Vị chỉ biết cười khổ ngao ngán rồi xách vali đi…
Là lao động chính trong nhà mất việc, Cao Chí Vĩ phải đối mặt với khoản nợ ngân hàng, chi phí cho cho con học trường Quốc Tế, và hàng loạt chi tiêu trong nhà. Anh phải rải CV khắp nơi, CV của anh rất hoành tráng, kinh nghiệm chứng chỉ đầy, nhưng đã quá tuổi.
Các công ty thích những thanh niên trẻ khỏe, code trâu giá rẻ, nhận một ông già 45 tuổi về làm lính thì khó quản lý, làm lead thì lại không đủ tiền trả, nên auto reject
Lúc này, Chí Vĩ vô cùng cay đắng vì 10 năm qua anh đã không chuẩn bị backup cho mình, tiền kiếm nhiều nhưng tiêu cũng nhiều, không có bảo hiểm, không có tích lũy đáng kể, cả đời anh chỉ biết cống hiến cho cty vô điều kiện. Rồi cha anh bị đột quị vào viện, a phải tiêu sạch những đồng tiết kiệm cuối cùng.
Cùng đường, anh đi làm Shipper đồ ăn, để kiếm thu nhập trang trải. Thời đó, shipper là một nghề cực nhọc vất vả, xã hội coi thường, ngày phải làm 12 ~ 16 tiếng để có mức thu nhập cơ bản. Hồi còn làm lead IT, anh là khách VIP hạng Gold của một ngân hàng, có thẻ đen, có em nhân viên quản lý tài khoản riêng, đi làm thủ tục khỏi cần xếp hàng lấy số, nhưng khi khoác lên đồng phục shipper, anh bị bảo vệ chặn lại luôn và bắt đi cửa sau để giao hàng. Một ngày, a đi giao hàng cho đúng thằng đệ của mình khi xưa tại công ty cũ, phải bịt khẩu trang để tránh bị nhận ra, nhưng đệ cũ vẫn nhận ra anh, cho anh tiền tip, tủi nhục anh phải chuồn sớm
May mắn thay, anh có một người vợ hiền thảo, chia sẻ với anh gánh nặng gia đình, chị đi làm nail, mở lớp dạy trống, live stream đánh trống để kiếm thêm thu nhập. Vớ phải em babythree thì tiền hết tình tan lâu ròi
Già yếu chậm chạp nên anh thường xuyên xếp hạng bét trong đám tài xế, nhưng đúng là người tài thì dù trong hoàn cảnh nào cũng vượt qua được hết, anh vận dụng kiến thức lập trình để phát triển ra phần mềm tìm đường cho tài xế, giúp việc giao hàng nhanh và thuận tiện hơn. Là một quái kiệt trong làng IT, nhưng chỉ là newbie trong nghề shipper, nhưng anh không ngại sĩ diện, đi theo Đại Hắc (tài xế giỏi nhất lúc đó) để xin tư vấn kinh nghiệm, học hỏi. Nhờ đó anh liên tục leo hạng và cuối cùng đạt danh hiệu tài xế vô địch.
Rồi gặp A Kiết, một thanh niên cực kì keo kiệt, tiết kiệm từng đồng từng hào, chỉ ăn cơm trắng chan nước, lấy băng dính dán quần xịp rách, thậm chí đi giao hàng bị xe tông, được đền 15K tệ lại mừng hú. Nhưng đằng sau đó là một câu chuyện cảm động, A Kiết dành những đồng tiền đó để chữa bệnh cho con gái bị bệnh máu trắng cần ghép tủy. Điều đó đã giúp anh nhận ra những sai lầm về quản lý tài chính khi còn trẻ. Anh nghĩ rằng mình là Leader, giỏi chuyên môn, vai trò quan trọng, không ai dám động đến mình, nên tha hồ xõa tiêu xài thoải mái, mà quên mất rằng đến tổng thống US còn có thể thay thế được, nữa là một anh lead tầm trung nhàng nhàng, hết value là cút, không có vùng cấm
Rồi cuối cùng, Cao Chí Vĩ vẫn có một happy ending, phần mềm tìm đường của anh rất được ưa chuộng, nhận được nhiều feedback tốt, đến tai của chủ tịch công ty, và anh đã được nhận trở lại đúng vị trí năm xưa, anh đã ngược dòng cuộc đời thành công
0 Nhận xét