Giaosucan's blog - Chia sẻ kiến thức theo cách bá đạo

Ticker

20/recent/ticker-posts

Bệnh vĩ cuồng


Thời Tam Quốc, Nễ Hành là danh sĩ có tiếng nhờ tài văn học và hùng biện, đi đâu cũng mang theo card visit rất uy tín. Tuy nhiên, thanh niên này mắc bệnh vĩ cuồng, nghĩ mình là giỏi nhất thiên hạ không ai bằng. Thời nay người ta gọi là ngáo, đi đâu cũng khinh miệt người khác, thấy ai làm gì cũng chê bai, trong khi mình chả có đóng góp cái vẹo gì cả. Vì thế đi đâu ai cũng ghét, gửi CV không công ty nào muốn nhận.

Sau này Tào Tháo lập tập đoàn Bắc Ngụy, nhân tài nhiều nơi đổ về theo, có người khuyên Nễ Hành nên kết giao với mấy nhân viên cốt cán như Tuân Úc Trần Quần của công ty Tháo để có cơ hội gia nhập. Nhưng Nễ Hành lại coi Tuân Úc chỉ là hạng đi học điếu văn, đồ tể bán rượu, không xứng đáng để kết giao. Cuối cùng được mỗi Khổng Dung phụ trách tuyển dụng, là tìm cách tiến cử, giới thiệu CV cho Tào Tháo.
Tào Tháo thì mến chuộng người tài, đọc CV thấy oách nên mới tới hẹn phỏng vấn. Thế nhưng mới gặp, Nễ Hành đã cậy mình CV xịn nên thái độ ngạo nghễ, không coi interviewer ra gì. Tào Tháo bực lắm, nhưng không biểu hiện sợ mất lịch sự với ứng viên, ảnh hưởng uy tín công ty. Thôi tạm nhận vào vị trí đánh trống, kiểu fresher entry level ngày nay.
Nhân dịp công ty có party, Tháo sai Hành ra đánh trống, Hành liền cởi truồng tồng ngồng đành trống là Tháo mất mặt. Ý thanh niên là, level của tôi phải cỡ SA, Project Manager mà lại giao cho làm việc của mấy chú Dev1, fresher
Tào Tháo bực lắm nói
Thằng này chỉ có hư danh, có tài cán éo gì đâu, mà cứ lên mặt chê bai.
Tháo đuổi đi cho sang Lưu Biểu Kinh Châu. Tưởn thanh niên khá khẩm hơn nhưng vẫn giữ thái độ ngạo mạn, xúc phạm sếp. Biểu akay lắm nhưng sợ mang tiếng nên cho sang Giang Hạ với Hoàng Tổ
Hoàng Tổ xem tiếng của Nễ Hành nên đối xử rất hậu. Tuy nhiên thanh niên vẫn bệnh nào tật nấy, tỏ ra ko khiêm nhường, thái độ xúc phạm, nói Hoàng Tổ chỉ nhưng loại tượng thần trong miếu, không có value gì. Tổ tình tính lỗ mạng, tức lắm vác ra chém luôn. Thế là thanh niên ngu ếch chết tại miệng

Đấy nói thời Tam Quốc nhân tài của Tào Tháo rất nhiều Văn có Tuân Úc, Quách Gia, võ có Hứa Chử , Điển Vi toàn là mãnh tướng. Thế nhưng Nễ Hành lại chê bai bảo Tuân Úc chỉ giao cho đi làm điều văn, Hứa Chử đi mổ dê, giết bò. Đây là căn bệnh vĩ cuồng, ảo tưởng về bản thân, kinh nghiệm làm việc không có, nhưng lại nghĩ mình là chuyên gia, suốt ngày chê bai người khác. Thấy ai làm gì cũng khinh thường, nhưng lại không đưa ra được giải pháp tốt hơn, hay làm thay được họ, không có đóng góp mang tính xây dựng, chỉ giỏi nhẩy vào đá đểu, kích bác.
Kết quả là chết chém, người ta gọi là chết vì ngu

Đăng nhận xét

0 Nhận xét