Giaosucan's blog - Chia sẻ kiến thức theo cách bá đạo

Ticker

20/recent/ticker-posts

Làm việc theo kiểu Mỹ hay theo kiểu Nhật

So sánh người Mỹ với người Nhật giống như so sánh Ngọc Trinh với Ký Hân, bún chả với bún nem. Mỗi người có cái ưu nhược điểm riêng, khó đánh giá ai hơn ai được


Image result for us people vs Japanese


Mình có may mắn được làm việc với người Nhật trong vòng 8 năm và USA tầm 2 năm. Vài lần onsite Nhật và Mỹ, tiếp xúc với văn hóa phong cách làm việc của họ nên cũng nhận ra vài điều khác biệt




Cuộc sống


Mỹ
Một đất nước với hơn 300 triệu dân nhưng diện tích thì lớn thứ 3 thế giới. Nhiều vùng của nước Mỹ mật độ dân số thì khá thưa thớt. Lần đầu tiên mình đến Mỹ là năm 9/2009, ở Minden, Nevada. Một thị trấn nhỏ diện tích tầm 11Km2 và dân số độ 3K người, thuê được căn nhà 2 tầng diện tích tầm trăm met giá 700$/tháng.




Cảm giác đầu tiên sau khi sống 1 tháng là “buồn như chấu cắn”, đạp xe đi làm toàn thấy bò dê, thỉnh thoảng gặp một vài thanh niên đi ngang vẫy tay chào như quen biết. Có lẽ vì ít dân quá nên cứ gặp người là thích rồi.


Gái Mỹ thì thôi rồi. Thấy trên phim toàn mấy em mông to ngực khủng chắc là hàng tuyển hoặc bơm vá silicon. Còn ngoài đời thì…


Lúc trẻ sồ sề mông to bự
Về già teo tóp ngực quắt queo.


Chắc chỉ còn mấy em bé 5, 6 tuổi thì thấy cute, còn lớn lên thì đúng là thảm họa. Có lẽ do chế độ ăn uống vận động chăng. Thế mới thấy mấy em gái châu Á như Japan, China nhìn cool đến thế nào.


Dân Mỹ đi lại bằng oto nên ở mấy thị trấn thì phương tiện công cộng ko phát triển, nên không có oto thì xác định như què chân, không đi đâu xa được. May mượn được công ty con xe đạp lượn lờ ngắm phong cảnh cũng tạm, nhưng mình thì thích ngắm gái hơn.




Hiện tại mình làm cho thị trường Mỹ và cũng đang làm visa H1B để có cơ hội quay lại Mỹ làm việc. Nhưng làm visa H1B giống như đánh lô, trúng hay không chắc còn trông chờ vào ông giời.


Nhật
Nhật là đất nước có mật độ dân số lớn, nhất là mấy thành phố như Osaka, Tokyo thì cứ ra đường là gặp người. Mà toàn là mấy em xinh như mộng, da trắng như tuyết, nhất là đến mấy hộp đêm thì cứ xác định là ướt hết quần, khác hẳn mấy em Mỹ sồ sề.




Ngoài đường thì nhiều em nữ sinh theo phong cách thời trang đập tan thời tiết. Trời lạnh teo trym nhưng vẫn váy ngắn, sexy nhìn là muốn phạm tội rồi.




Dân Nhật đi lại bằng tàu điện ngầm là chính nên phương tiện công cộng khá phát triển. Mua thẻ đi tàu là lượn lờ thoải mái vừa ngắm cảnh vừa ngắm gái, một công đôi việc. Đây là điểm mình thích


Dù gì một đất nước châu Á thì cũng có sự gần gửi về địa lý văn hóa, sống dễ thích nghi hơn.


Chi tiết hơn các bạn có thể xem bài viết Trải nghiệm nhật bản


Làm việc


Có lẽ sự khác biệt lớn nhất giữa Mỹ và Nhật là phong cách làm việc. Làm việc theo kiểu Nhật 8 năm nên khi sang thị trường Mỹ mình cũng bị “sốc văn hóa”


Nhật
Cái này thì nhiều bạn chắc biết rồi, các công ty Nhật đề cao sự tận tụy và trung thành nên người Nhật làm việc như trâu một ngày 10 – 14 tiếng là chuyện thường.
Cứ sáng sớm là các ga tàu điện đông nghẹt, các thanh niên mặc vest đi giày xách cặp tap cắm đầu đi như chạy, không chào hỏi, thân ai nấy lo để còn kịp giờ làm.
Làm dự án với người Nhật thì xác định bị chửi nhiều hơn là được khen và đôi khi họ nhận xét khá thẳng thắn. Kỉ niệm đầu tiên cách đây 7 năm khi mình bị một đồng chí JP kém 3 tuổi “hấp diêm” khi pair programming. Tuy cảm thấy nhục nhưng được cái cũng khôn ra khá nhiều.


Mặc dù chửi nhiều, nhưng các kĩ sư Nhật khá nhiệt tình chỉ bảo và kiên trì chờ đợi mình tiến bộ. Dốt có thể học được, quan trọng là chú phải ngoan, trung thành.


Tuy nhiên, người Nhật khá kĩ tính trong công việc, từ việc làm tài liệu, code, kiểm tra đến từng dấu chấm dầu phẩy, từng dòng comment. Tất cả phải theo khuôn mẫu họ định ra. Khách hàng test sản phẩm ra bug xác cmn định giải trình méo mồm.
Nhiều dự án với khách hàng Nhật, design, standard họ đã làm sẵn, công ty outsource chỉ việc làm theo Dần dần, các công ty outsource giống như công nhân thợ hồ, giá rẻ. Cho nên nếu làm việc kiểu này sẽ mất dần sự sáng tạo.


Làm việc với người Nhật thì hay gặp rào cản về ngôn ngữ do tiếng Nhật không nhiều người biết. Mình cũng may xem JAV nhiều nên vốn tiếng Nhật cũng kha khá, chắc đủ uống bia, xem phim Nhật cũng hiểu nội dung do nói ít làm nhiều


View từ văn phòng




Mỹ
Phong cách làm việc có thể nói là khác 180 độ. Đi làm ngày 8 tiếng, ăn mặc cũng không quá phải formal như các cty Nhật, đừng quá lố theo kiểu quần đùi áo ba lỗ là được. Cuối tuần có thể enjoy cuộc sống nghỉ ngơi đi chơi, tiệc nướng BBQ giảm stress…


Nhưng các dự án với khách hàng Mỹ họ expect khá cao, đề cao sự sáng tạo. Không có nhiều dự án mà khách hàng lại design sẵn, mấy ông outsource lao đầu vô code như công nhân. Nói chuyện cũng khá xã giao,"thank you good job", không quá bắt bẻ lắm về giấy tờ tài liệu. Họ có thể giao toàn bộ cho mình làm từ design đến code test, hoàn toàn open để phía đối tác đề xuất các giải pháp, idea. Đại loại sẽ không có kiểu bảo gì làm nấy. Nếu năng lực kém thì giải tán, không có cơ hội chờ đợi tiến bộ abc, xyz nào cả.


Cũng chính vì thế để win được dự án với khách hàng Mỹ là vô cùng khó khăn khi họ kiểm tra, check choác năng lực rất kĩ càng. Từ giai đoạn PoC, Assessment... có thể mất hàng tháng, năm mới win được 1 project. Cho nên thị trường Nhật là khá phù hợp với các cty outsource Vietnam do yêu cầu thấp, tận dụng được lao động giá rẻ.


Lời kết


Làm việc với người Mỹ hay người Nhật, làm với ai thì sướng. Câu trả lời dành cho độc giả. Còn mình làm công ty nhà nước với người Việt Nam là sướng nhất. Sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về, đi làm nhẹ nhàng chat chit đọc báo, là hết một ngày. Cuối tháng lại có lương, lại được nhiều lậu, không lo thuế má. Sống đơn giản, cơm ngày ba bữa, tuần “chịch” 2 lần. Đời còn gì sướng hơn. Tất nhiên hậu quả thế nào thì ai cũng rõ.


Đăng nhận xét

0 Nhận xét